Chân dung nhà khoa học

Người thầy tự hào của tôi

  • 15/11/2015
  • Đã một năm trôi qua, nhưng tôi còn nhớ như in ngày 20/11 năm ngoái, ĐHQG-HCM tổ chức Lễ kỷ niệm 32 năm ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 và vinh danh 17 nhà giáo của ĐHQG-HCM được Chủ tịch nước phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân, Nhà giáo Ưu tú năm 2014. Trong số 17 thầy cô được vinh danh, có thầy tôi - PGS.TS Nguyễn Tiến Dũng.

        Vốn xuất thân từ Quảng Trị - một tỉnh miền Trung khắc khổ nhưng oanh liệt và hào hùng, nên sự chịu thương chịu khó, khí chất kiên cường như là máu thịt của mỗi người. Bằng tinh thần ấy, thầy tôi đã phấn đấu, đã cháy hết mình suốt những năm tháng tuổi trẻ. 

        Khán đài rực rỡ hoa tươi, tràn ngập những lời chúc mừng. Niềm vui dâng lên trên từng nụ cười ánh mắt. Trong giây phút đó, hình ảnh thầy hiện ra trong tôi không chỉ là sự vây quanh của bạn bè, đồng nghiệp, của sinh viên với những bó hoa rực rỡ, mà là hình ảnh cách đây mấy năm…

        Hôm ấy cũng là ngày 20/11, như thường lệ, chúng tôi đến chúc mừng thầy nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam. Vừa ngồi xuống bộ salon, thầy bước ra nhưng không phải một mình. Thầy cõng trên lưng mẹ thầy. Bà bị bệnh nặng, phải đến bác sĩ để tái khám. Bà đau yếu, nhà thầy lại ở tầng 3 của chung cư nên thầy phãi cõng mẹ mình đưa xuống taxi. Nhìn thấy chúng tôi, thầy cười rất tươi, bảo chúng tôi ngồi chơi với cô, thầy đưa bà đi khám một tí.

        Bây giờ bà đã mất được 3 năm, nhưng hình ảnh đó đã in đậm trong tôi có lẽ là mãi mãi. Hình ảnh một người con trai dù rất thành đạt, nhưng tận tụy và hiếu thảo với bố mẹ mình, thật đáng quý. Một người con như thế, không lý gì lại không thể làm một người thầy mẫu mực, một người lãnh đạo có tâm, có tầm. 

        Hôm ấy, thầy đứng trên bục danh dự, dĩ nhiên không phải vì những lý do đó. Nhưng đó lại là cái nhân tâm, gốc rễ, là kim chỉ nam để thầy lao động, học tập, và cống hiến cho nhà trường nói riêng, cho nền giáo dục nước nhà nói chung. 

        Sau những năm tháng du học tại Trường ĐH Tổng hợp Quốc gia Rostov trên sông Đông - Liên bang Nga trở về nước, Thầy miệt mài cống hiến suốt 24 năm cho ngành giáo dục, trải qua bao vị trí, cương vị khác nhau. Song ở vị trí nào, thầy cũng luôn xông xáo, hết mình. Vừa làm công tác quản lý, thầy vừa đảm nhiệm công tác giảng dạy, nghiên cứu khoa học. Thầy tham gia 4 đề tài cấp bộ và cấp nhà nước, biên soạn hơn 10 đầu sách chuyên khảo và giáo trình, viết 4 bài báo đăng trên các tạp chí uy tín trong nước và quốc tế. Những cống hiến ấy đã được đồng nghiệp, nhà trường và Nhà nước ghi nhận. Đó là thành tích 12 năm liên tục đạt danh hiệu chiến sĩ thi đua với rất nhiều bằng khen của ĐHQG-HCM, Bộ GD&ĐT. Và hôm nay đây, niềm vinh dự lớn lao không phải ai cũng dễ dàng đạt được, thầy tôi được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nhà giáo Ưu tú. 

        Khi chúng tôi đến chia vui, và hỏi về bí quyết đi đến thành công, thầy chỉ mỉm cười và nói: “Đừng ngại gian khổ, cứ dấn thân. Cứ đi đi, các em sẽ đến đích!”. Câu nói nghe thật nhẹ nhàng, nhưng thầy tôi đã dấn thân, đã cháy hết mình suốt cả quãng đời tuổi trẻ. Ngọn lửa ấy truyền sang cho biết bao thế hệ sinh viên, học viên. Để hôm nay, chúng tôi tự hào vì từng là sinh viên của thầy, đã là cộng sự của thầy và luôn có thầy bên cạnh khi khó khăn cũng như khi hạnh phúc. 

        Trong tim chúng tôi luôn khắc ghi hình ảnh của thầy với nụ cười ấm áp, tươi vui. Thầy -Một người con hiếu thảo - Một nhà giáo ưu tú - Người mà chúng tôi luôn tin yêu và ngưỡng mộ. 

    PGS.TS Nguyễn Tiến Dũng luôn gần gũi với các hoạt động sinh viên. Ảnh: UEL


     

    Mộc Miên (Trường ĐH Kinh tế - Luật)
     

    Vui lòng nhập nội dung
    Vui lòng nhập mã xác nhận

    Hãy là người bình luận đầu tiên